1. Hờ hững: Chạy xe như ai ép chạy nên thường có tâm trạng bâng khuâng, suy nghĩ về tối nay ăn gì, mặc cho “ngoài kia bao la sóng gió, mà lỡ quên là đang chạy xe”, đường ta ta chạy, đường người khác cũng chạy dùm luôn.
2. Tập trung cao độ: Mỗi lần chạy xe là vô cùng nghiêm túc, hễ thấy có gì chưa lao tới là đã bấm kèn báo hiệu trước, đang chạy ngon lại phanh cái kít, mặc kệ đứa ngồi sau ca múa hát biểu diễn văn nghệ hay tấu hề cũng không quan tâm.
3. Tự do: chạy xe theo kiểu thích thì quẹo hổng thích thì chạy từa lưa, miễn là có xi nhan, còn quẹo bên nào thì do định mệnh, nhiều khi đang quẹo phải mà quên cái điện thoại lại quay phát qua trái.
4. IQ vô cực: Chạy xe bằng tất cả trí tuệ của mình, dùng IQ200 để phán đoán ý đồ của mọi người xung quanh, có khi đầu “load” chưa kịp đã xử lý, khi nhận ra là đang giữa ngã 4 và phía sau đang đèn đỏ, với ánh nhìn ngưỡng mộ của mọi người.
5. Chuyên nghiệp: Hiểu luật, biết luật, kỹ năng tốt – chạy xe với tâm thế tự tin, lịch sự, ít bóp kèn, linh hoạt trong việc xử lý tình huống nhưng cũng ít nói chuyện với người ngồi sau, để nó chở lại hay bị buồn ngủ, bởi vì muốn chuyên nghiệp thì phải cần tập trung.
6. Sợ: Cái gì cũng sợ, xe lớn cũng sợ, xe nhỏ cũng sợ, kẹt xe cũng sợ, vắng xe cũng sợ, trời tối cũng sợ, trời mưa càng sợ, con voi nó băng qua đường – sợ.
7. Bình tĩnh: Tâm bất biến giữa dòng xe đông quá trời quá đất, hổng nổi nóng, hông chửi ai, ai chạy tào lao cũng kệ, im im chạy tiếp.
8. Phong cách “nữ quàng”: Mặt hơi ngầu ngầu, mặc dù đôi khi trùm kín mít chẳng thấy gì đâu, nhưng lỡ mà đụng vào là thấy cái cảnh – úm ba la mấy câu đọc rap, chửi căng như đang trên nền beat trap.
Chưa kể “nữ quàng” là phải “sang”, đường này là của bố, tự tin tạt đầu xe tải, xe công, khi không lại dừng xe nghe điện thoại, hổng sợ gì hết.