Mình thuật lại sương sương dưới đây để anh em cùng theo dõi vấn đề mà cô gái đang gặp phải nhé!
Theo như cô gái kể lại qua bài rap, sự tình là cô gái này vừa đi tour xong và thường xuyên bị bỏ lại, ngay cả lúc đi và lúc về. Vì điều đó, cô đã bị bức xúc nên một bài rap để tặng cho những người anh em đi tour chung.
Mở đầu, cũng vì tin tưởng những người anh em này, khi nói chỉ chạy dưỡng sinh thư giãn thôi nhưng thực tế thì dù cô chạy cỡ nào đi nữa cũng không theo kịp.
Thêm một điều nữa là bình xăng của underbone nhỏ hơn mô tô PKN nên phải dừng lại đổ nhiều lần hơn. Cứ tưởng lúc đó là anh em chờ đợi, nào ngờ vừa đi toilet xong thì ra đã không còn một ai.
Cô tiếp tục dí theo một đoàn dài mãi mà mới gặp được bạn chốt đoàn. (anh em nào đi tour mà từng bị bỏ như vậy mới thấy rõ được sự ấm ức đến mức nào).
Lên tới đèo Tà Pao, một lần nữa cô gái đã bị thất vọng khi ôm cua làm sao toàn chỉ nhìn được biển số, lại bị bỏ rơi.
Lời cuối, cô gái đã gửi lời đến những người anh em “tốt tính”, đã nói điêu là chạy chậm mà trong khi đó dí theo sấp mặt vẫn không theo kịp. Nhưng chốt lại, cô gái vẫn khẳng định là anh em, mãi mãi là anh em.
Thực tế, mình thấy trường hợp của cô gái cũng là nỗi lòng của rất nhiều anh em biker khác, biết xe yếu hay phân khối không bằng nhưng toàn bị tụi bạn rủ rê là chỉ chạy từ từ thôi, có gì đợi nhau.
Nào ngờ, khi xe lăn bánh 1 cái là mất tích, chỉ còn lại câu hỏi “tui là ai, đây là đâu? và “tình nghĩa anh em liệu có bền lâu?”