Vào những năm 1990 tại nhiều vùng quê Việt Nam, việc sở hữu được một chiếc xe máy là khá hiếm. Lúc đó, nhà nào mà có được Super Cub hay DD đỏ từ nhà sản xuất Honda cũng được xem là khá giả lắm.
Cuối những năm 1990 đến đầu những năm 2000, hàng loạt xe máy Trung Quốc bỗng dưng được nhập về thị trường Việt Nam. Một số thương hiệu từ Trung Quốc như Loncin, Lifan thậm chí còn khiến nhiều mẫu xe từ các nhà sản xuất Honda, Suzuki, Yamaha bị chao đảo.
Thời đó, những chiếc Honda Dream hay Wave là niềm mơ ước của nhiều anh em, không chỉ là những người trẻ mà ngay cả các bác lớn tuổi cũng rất muốn được sở hữu.
Nhưng khi xe Thái và xe Nhật khó với tới, thì lúc này những mẫu xe đến từ Trung Quốc lại được lựa chọn, thiết kế sao chép y chang như các mẫu xe hút khách, lại có giá rẻ giật mình.
Chỉ tầm khoảng hơn 10 triệu đồng, những chiếc Dream Trung Quốc với ngoại hình bóng loáng sẽ được dựng trước cửa nhà. Thậm chí, có những thời điểm Dream Trung Quốc về nhiều thì cũng chỉ có giá khoảng 5-7 triệu đồng.
Vì lý do đó, xe Dream và Wave Trung Quốc đã phủ khắp đường làng, ngay cả giới bình dân ở thành thị cũng lựa chọn, với mức giá rẻ thì có thể sử dụng vào nhiều mục đích khác nhau, đỡ thấy xót.
Thị trường xe máy ở Việt Nam thời đó, Honda là hãng xe chịu nhiều ảnh hưởng nhất từ những sản phẩm Trung Quốc. Nhưng bằng các chiến lược và biện pháp mạnh, Honda đã dần loại được các mẫu xe máy từ Trung Quốc.
Với sự đa dạng, sao chép y chang mà giá thành lại rẻ so với các nhà sản xuất như Honda, Yamaha, Suzuki – đó là những lý do chính mà những mẫu xe máy từ Trung Quốc rất được ưa chuộng một thời.
Đến nay, mình thấy vẫn còn nhiều anh em sở hữu, thậm chí có người còn sẵn sàng chi hàng chục triệu để độ kiểng cho một chiếc Wave đến từ Trung Quốc.