Khung cảnh đáng sợ
Đây là khung cảnh đèo Bảo Lộc vào buổi tối, qua góc máy thì không thấy rõ nhưng khung cảnh bên ngoài thật sự đáng sợ.
Nhiều mảng đồi bị sạt lở giờ đây đã trọc hết cây cối, chỉ còn là đất cát cũng như những thanh chắn bên đường cũng chẳng còn nguyên vẹn.
Không biết anh em thấy sao chứ mình đi qua cứ có cảm giác có gì ở trên đổ xuống vậy, kiểu nhìn không còn cây cối che chắn nữa nên cứ cảm thấy sợ sợ.
Có thể sau này mấy thanh chắn kia sẽ được khắc phục nhưng phải mất rất lâu để những hàng cây trên đồi trở nên nguyên vẹn.
Mặt đường xuống cấp
Xuyên suốt con đèo giờ đã được trang bị đèn chiếu sáng, giúp cho tầm nhìn ban đêm được tốt hơn nhưng vẫn còn đó nhiều nguy hiểm.
Vài năm trước mình chạy trên đèo Bảo Lộc thì thấy cũng bình thường, chỉ sợ xe lớn vượt ẩu nhưng giờ còn phải sợ trượt bánh nữa, bởi vì mặt đường đã xuống cấp.
Không phải kiểu ổ gà, đá dăm mà là nhiều đoạn nhấp nhô rất khó chịu, nhựa đừng bị xe tải nặng chạy làm rãnh và có sóng mấp mô nên mấy đoạn cua cảm nhận rõ được là bánh sau hơi đi lệch hướng.
Đường thì ngày một xuống cấp, việc sửa chữa mình nghĩ sẽ gặp khó khăn vì đây gần như là tuyến đường chính để từ trong trong Nam ra tới Đà Lạt.
Thế nên
Chắc chắn là anh em cần phải di chuyển ở tốc độ còn kiểm soát được chiếc xe và tốt nhất là nên né những cung giờ nhiều xe lớn ra, khoảng gần trưa hay đầu giờ chiều.
Ban ngày tầm quan sát tốt thì chỗ đoạn cua nào thấy thật sự thoáng thì hãy vượt. Còn ban đêm cũng vậy, nhìn ra hướng cần vượt trước nếu thấy không có đèn ngược chiều thì báo hiệu bằng xi nhan hay đá đèn rồi vượt.
Đừng nên thấy người trước qua được rồi cũng ráng qua theo, hãy chạy bằng kỹ năng và kinh nghiệm của mình, chậm cũng được miễn là an toàn.
Chúc anh em chạy xe an toàn!